Nhân văn🙋🏻♀️📚
Nhân tiện thì viết một tí trên này không mọi người lại quên mất, và chính bản thân mình cũng quên mất là mình có một cái blog như thế này.
Hôm nay, mình đã trải qua khá nhiều các cung bậc cảm xúc, đủ để ngủ say tít đến tận ngày mai. Nhưng, chẳng ai biết cả, mình lại đang khóc vì một chút xíu không hiểu nhau giữa mình và một người, khiến mình, một đứa tâm lý yếu hơn, rơi vào căng thẳng và khóc một hồi dài.
Mình thì vốn đã overthinking, cũng dễ khóc, mình có những nguyên tắc riêng của mình; mình dễ đồng cảm, dễ tha thứ nhưng cũng rất dễ bị tổn thương... Mình không thể nào hiểu được một người mà mình nghĩ là hiểu mình lại nói những lời như thế với mình.
Thì cũng phải, mình khá là hiền. Mình ít khi bày tỏ quan điểm của mình và ít khi nói lên tiếng nói của bản thân. Nhưng không đồng nghĩa với việc mình không có tiếng nói ấy.
Thực sự là mình bức xúc, mình nóng tính, khó chấp nhận đến mức phải khóc ra.
Dù sao thì, cảm ơn mọi người đã đọc những dòng này. Mặc dù nay mình đã định viết cái khác cơ.
Ngủ ngon, all!

Nhận xét
Đăng nhận xét